Vua dạy đạo làm quan - Báo Công an Nhân dân điện tử. Các vị vua xưa dùng trăm quan cai trị dân chúng thường chọn người tài đức, ai có công được thăng thưởng, ai có lỗi bị trách phạt. Nhiều câu chuyện còn để lại bài học giá trị đến ngày nay. Thái tử Ả Rập Saudi Mohammed bin Salman (trái) và Tổng thống Nga Vladimir Putin tham dự hội nghị G20 tại Argentina năm 2018.. Quan chức Mỹ cảnh báo Ả Rập Saudi rằng cắt giảm sản lượng dầu sẽ được coi là hành động "ngả về phía Nga rõ ràng" và sẽ làm suy yếu sự hỗ trợ của Mỹ với nước này, nguồn tin cho biết. Lâm Tỳ Ni, nơi Đức Phật đản sinh. Lâm Tỳ Ni hay Lumbini nằm ở vùng đồng bằng Terai, miền nam Nepal là một trong bốn thánh tích Phật giáo quan trọng nhất. Nơi đây từng bị lãng quên cho tới năm 1896, khi các nhà khảo cổ học phát hiện trụ đá của vua Mauryan Asoka (vua A Dục Đại hội thể dục thể thao toàn quốc vào tháng 12 tới, sự kiện thể thao lớn nhất quốc gia 4 năm mới tổ chức 1 lần. tỉnh Quảng Ninh chính l đơn vị đăng cai sự kiện quan trọng này. Bởi vậy, đầu tháng 10 vừa qua, , Đại hội Thể dục thể thao (TDTT) tỉnh Quảng Ninh đã được tổ chức, đây là đợt tổng Báo điện tử Quân Khu 7 là Cơ quan của Đảng Ủy - Bộ tư lệnh Quân Khu, Tiếng nói của Lực lượng Vũ trang Quân Khu 7 Hội thao giáo dục quốc phòng và an ninh học sinh trung học phổ thông tỉnh Long An. MB được vinh danh doanh nghiệp xuất sắc châu Á 2022. 08:38 12/10/2022. Dân Chiều 28/9, Uỷ ban MTTQ Việt Nam tỉnh tổ chức hội nghị quán triệt, phổ biến Nghị quyết số 18 ngày 16/6/2022 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khoá XIII) và 5 nghị quyết chuyên đề của Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh (khoá XIV). Dự hội nghị có đồng chí Dương Văn An - Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí JQBWUm. 1 Sắc dục là xiềng xích của đời này, chúng ta say đắm, không thể tự cứu. Sắc dục là bệnh nặng nhất của đời này, chúng ta khốn khổ, đến chết chẳng khỏi. Sắc dục là tai họa của đời này, chúng ta gặp phải, lâm nguy khó tránh , nữ sắc suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt, máu mủ tanh hôi. Cái bẫy luân hồi đau khổ vô lượng kiếp, sa chân vào lục dục biết bao giờ mới thoát khỏi? Đừng vì thế mà sinh lòng lưu luyến via theNEXTvoz for iPhone 2 Sắc dục là xiềng xích của đời này, chúng ta say đắm, không thể tự cứu. Sắc dục là bệnh nặng nhất của đời này, chúng ta khốn khổ, đến chết chẳng khỏi. Sắc dục là tai họa của đời này, chúng ta gặp phải, lâm nguy khó tránh , nữ sắc suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt, máu mủ tanh hôi. Cái bẫy luân hồi đau khổ vô lượng kiếp, sa chân vào lục dục biết bao giờ mới thoát khỏi? Đừng vì thế mà sinh lòng lưu luyến via theNEXTvoz for iPhone Khi đã quá bận bịu với công việc tôi chẳng còn thời gian quan tâm đến sắc dục 4 Chúng ta được sinh ra bởi dục, khổ ải cũng vì dục và chết đi cũng bởi dục.... Vote reset để thoát dục ... 7 Để vượt qua sắc dục và thanh tịnh tâm hồn, thiết nghĩ thớt nên tự cung... Riêng tôi thấy sắc dục là 1 thứ khoái lạc, 1 trong những điều giúp con người vươn tới đỉnh cao. Nên tôi cứ chuyên tâm nuôi lớn con lợn lòng 8 Phất lên nhờ bitcoin xong ai cũng thành người chỉ đường đưa lối ngộ đạo thế này hơ các bác via theNEXTvoz for iPhone 10 Sắc dục là xiềng xích của đời này, chúng ta say đắm, không thể tự cứu. Sắc dục là bệnh nặng nhất của đời này, chúng ta khốn khổ, đến chết chẳng khỏi. Sắc dục là tai họa của đời này, chúng ta gặp phải, lâm nguy khó tránh , nữ sắc suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt, máu mủ tanh hôi. Cái bẫy luân hồi đau khổ vô lượng kiếp, sa chân vào lục dục biết bao giờ mới thoát khỏi? Đừng vì thế mà sinh lòng lưu luyến via theNEXTvoz for iPhone Mới quay xong phải không? Tầm 20' là hết thôi 11 Sắc dục là xiềng xích của đời này, chúng ta say đắm, không thể tự cứu. Sắc dục là bệnh nặng nhất của đời này, chúng ta khốn khổ, đến chết chẳng khỏi. Sắc dục là tai họa của đời này, chúng ta gặp phải, lâm nguy khó tránh , nữ sắc suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt, máu mủ tanh hôi. Cái bẫy luân hồi đau khổ vô lượng kiếp, sa chân vào lục dục biết bao giờ mới thoát khỏi? Đừng vì thế mà sinh lòng lưu luyến via theNEXTvoz for iPhone Nghe thiên hạ nói gặp trường hợp này là phải phán kẻ mỏng thôi 12 Sắc dục là xiềng xích của đời này, chúng ta say đắm, không thể tự cứu. Sắc dục là bệnh nặng nhất của đời này, chúng ta khốn khổ, đến chết chẳng khỏi. Sắc dục là tai họa của đời này, chúng ta gặp phải, lâm nguy khó tránh , nữ sắc suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt, máu mủ tanh hôi. Cái bẫy luân hồi đau khổ vô lượng kiếp, sa chân vào lục dục biết bao giờ mới thoát khỏi? Đừng vì thế mà sinh lòng lưu luyến via theNEXTvoz for iPhone Mới qwerty xong phỏng? via theNEXTvoz for iPhone 13 Sắc dục là xiềng xích của đời này, chúng ta say đắm, không thể tự cứu. Sắc dục là bệnh nặng nhất của đời này, chúng ta khốn khổ, đến chết chẳng khỏi. Sắc dục là tai họa của đời này, chúng ta gặp phải, lâm nguy khó tránh , nữ sắc suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt, máu mủ tanh hôi. Cái bẫy luân hồi đau khổ vô lượng kiếp, sa chân vào lục dục biết bao giờ mới thoát khỏi? Đừng vì thế mà sinh lòng lưu luyến via theNEXTvoz for iPhone Tâm sắc dục được coi là tử quan của người tu luyện, nhiều người vì trượt ngã, phạm hết lần này đến lần khác mà không thể tu thành. Thà khuấy đục nước ngàn sông, chớ khuấy động tâm người tu đạo Bị tâm sắc dục khống chếTự chuốc họa vào thânChứng ngộ sự huyền diệu của Phật PhápTrượt ngã để ngộ Đạo Bị tâm sắc dục khống chế Trong số 500 vị La Hán, vị La Hán thứ 5 – Già Lưu Đà Di Kālodayin là người có học vấn cao thâm. Ông là thầy ở triều đình trước khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni xuất gia. Sau khi Đức Phật khai ngộ dưới gốc cây bồ đề, Già Lưu Đà Di được lệnh của vua Tịnh Phạn – cha của Đức Phật Thích Ca, mời Ngài trở về nước để giảng Pháp. Với nhân duyên này, Già Lưu Đà Di cũng cạo đầu xuất gia. Già Lưu Đà Di được coi là một vị La Hán có học vấn cao thâm ảnh minh họa Focusasiatravel Tuy nhiên, tâm sắc dục của Già Lưu Đà Di rất nặng. Sau khi xuất gia, ông thường đau khổ vì tâm sắc dục khó dứt. Già Lưu Đà Di cũng tự biết rằng tâm sắc dục là một chướng ngại cực lớn trên đường tu luyện. Có lúc để giữ cho lý trí thanh tỉnh, Già Lưu Đà Di đã phải ngâm mình vào trong nước lạnh. Già Lưu Đà Di vào lúc đi ra ngoài hóa duyên khất thực, bởi vì sắc tâm chưa tịnh, nên cứ hễ thấy mỹ nữ là lại nhìn chằm chằm. Sau đó tuy rất hối hận, nhưng lần kế tiếp lại vẫn cứ tái phạm. Tự chuốc họa vào thân Có một ngày, Già Lưu Đà Di đi hóa duyên thì gặp một cô nương hết sức xinh đẹp. Lần này ông lại để cho tâm sắc dục cám dỗ, không tự chủ được mà nhìn chằm chằm vào người ta. Hơn nữa còn đi theo phía sau vị cô nương này và bắt chuyện. Họ vừa đi vừa nói chuyện, đi tới chỗ không người, Già Lưu Đà Di bị sắc tâm và nghiệp tư tưởng khống chế, muốn hôn môi vị cô nương một cái. Vị cô nương cũng rất có tình ý với Già Lưu Đà Di. Chính vào lúc đang muốn hôn môi, Già Lưu Đà Di lại nghĩ tới mình là một người tu luyện, nghĩ tới lời giảng Pháp của Phật Thích Ca Mâu Ni. Già Lưu Đà Di lập tức đẩy vị cô nương này ra, đi thẳng về chùa. Vị cô nương cho rằng Già Lưu Đà Di lật lọng, cố ý làm nhục mình, làm thương tổn lòng tự tôn của nàng. Nàng liền tự đánh vào thân thể mình, xé rách y phục, rồi trở về nhà khóc lóc nói cho cha mẹ; nói rằng Già Lưu Đà Di đã dùng bạo lực trêu chọc mình. Già Lưu Đà Di tự gây phiền phức cho mình ảnh minh họa Facebook Cha mẹ vị cô nương nghe vậy thì nổi giận đùng đùng, tập hợp mọi người, mai phục ở một chỗ chờ Già Lưu Đà Di đi qua; họ dùng gậy gỗ đánh ông, dùng chân đá ông. Cho đến khi Già Lưu Đà Di không thể trụ nổi nữa thì họ ném ông xuống sông. Chứng ngộ sự huyền diệu của Phật Pháp Có người cứu Già Lưu Đà Di lên. Già Lưu Đà Di cảm thấy hành vi của mình tạo thành ảnh hưởng xấu đối với Phật Pháp, xấu hổ vô cùng; vì vậy phát thệ nói, sau này tuyệt đối không thể có hành vi này nữa. Đức Phật Thích Ca sau khi biết được, liền gọi Già Lưu Đà Di đến giúp việc cho mình, không cho ông rời xa một bước. Không lâu sau, Phật Thích Ca đi thuyết Pháp ở nước Ương Già, đặc biệt dẫn Già Lưu Đà Di đi cùng. Lúc Phật Thích Ca thuyết Pháp thì ông ngồi nghe; lúc Phật Thích Ca đả tọa, ông cũng đả tọa ngồi cạnh bên. Vào một ngày nọ, ông cuối cùng đã cảm nhận được sự huyền diệu của Phật Pháp; sắc dục phiền não trong lòng tan biến tựa như mây khói. Sau khi xuất định, ông nói với Phật Thích Ca “Sư Tôn! Con hôm nay thật giống như tỉnh lại từ trong mộng. Con ngồi tĩnh tọa bên cạnh Ngài, đến hôm nay mới thực sự cảm nhận được ân huệ của Sư tôn dành cho chúng con. Chúng con sở dĩ có cuộc sống an ổn, trong tâm loại bỏ được khổ muộn phiền não, đều là nhờ có sự dạy dỗ của Ngài. Con đến hôm nay mới cảm nhận được Pháp mà Ngài giảng cho chúng con từ bi như thế nào. Con có rất nhiều thói xấu, vậy mà may mắn được Phật Pháp cứu độ. Con dù có thịt nát xương tan cũng khó mà báo đáp được”. Trượt ngã để ngộ Đạo Đức Phật sau khi nghe Già Lưu Đà Di nói, mỉm cười nói “Già Lưu Đà Di! Con đã hiểu được ý nghĩa của xuất gia tu Đạo. Có thể nói, trên đời không có hạnh phúc nào lớn hơn là xuất gia tu Đạo, tuyên dương chân lý, thể chứng niềm vui trong Pháp. Chỉ những người hiểu được niềm vui trong Pháp, thì mới biết được niềm hạnh phúc của niết bàn là như thế nào”. Có thể xuất gia tu Đạo mới là hạnh phúc lớn nhất đời người ảnh minh họa Dhamma Không lâu sau, Già Lưu Đà Di tu đắc quả vị La Hán. Sau khi Già Lưu Đà Di tu đắc quả vị, thật lòng sám hối những điều tiêu cực ông đã làm trong quá khứ. Ông phát nguyện toàn lực truyền bá Phật Pháp để bù đắp tổn thất; ông phát nguyện muốn cho trong thành Xá Vệ có 990 gia đình đắc Pháp. Trải qua nỗ lực không ngừng, Già Lưu Đà Di cuối cùng cũng đền bù được tổn thất. Trượt ngã trong tu Đạo là điều bình thường, nhưng trượt ngã rồi phải biết đứng dậy. Như trường hợp của Già Lưu Đà Di, dù phạm tâm sắc dục nhiều lần nhưng biết sửa đổi thì vẫn có thể tu thành chánh quả. Theo Vision Times Người xưa có câu rằng "Sắc dục, là tử quan lớn nhất, ác độc nhất trên con đường nhân sinh". Ảnh Shutterstock Vì sao cự tuyệt sắc dục thật sự có thể mang đến cho gia đình bạn những niềm vui bất ngờ mỹ mãn, hoạn lộ thông thuận, công việc thăng tiến? Thần minh đối đãi với tư tưởng và hành vi của chúng ta như thế nào? Tâm yêu thích cái đẹp, ai ai cũng đều có, nhưng người hiện đại đối với sắc đẹp trước mặt, mà không động tâm có thể nói là lác đác không có mấy người. Mỹ nữ, mỹ nam, minh tinh đã trở thành thần tượng của mọi người. Theo sách cổ ghi chép từ xưa đến nay, vô số danh thần, sĩ tử và người tu hành, đối với nữ sắc, tuấn nam trước mặt không có hành vi tham dâm, vậy mà mang đến cho họ những thành tựu công danh, lợi lộc và sự tu dưỡng khiến người người phải ghen tị. Như vậy, vì sao cự tuyệt sắc dục, thật sự có thể mang đến cho gia đình bạn những niềm vui bất ngờ mỹ mãn, hoạn lộ thông thuận, công việc thăng tiến? Thần minh đối đãi với tư tưởng và hành vi của chúng ta như thế nào? Người xưa có câu rằng "Sắc dục, là tử quan lớn nhất, ác độc nhất trên con đường nhân sinh. Con người từ trong sắc đạo mà sinh, cũng từ sắc đạo mà chết, đa phần đều do ma sắc tác quái. Ma sắc động ở trên trời thì sẽ xuất hiện sự tình ở cõi người, là căn trần nhiều kiếp, xảy ra bất tri bất giác, bắt đầu ở lúc không suy nghĩ, xuất hiện ở con người, thấy sắc thì tình sinh, gặp cảnh thì thần mơ tưởng. Nếu trừ hết sắc căn thì tự nhiên mầm linh xuất hiện, tuy gặp mỹ sắc cũng không biết đó là đẹp, tuy gặp nữ nhân cũng không biết đó là nữ nhân". “Nếu như gặp người con gái có sắc đẹp, còn biết đó là mỹ nữ thì cũng có thể còn kiểm soát được, không nảy sinh dục niệm. Nhưng nào có hay ta không sinh dục vọng, nhưng lại có thứ sinh dục vọng ở bên trong, không thể trừ mà cố gắng trừ, không thể khử mà cố gắng khử, công phu lâu ngày sâu dần, cuối cùng cũng có lúc trừ bỏ được dục vọng. Nếu nhổ hết rễ sắc thì sắc thân kiên cố, Pháp mới dễ tu. Các thử thách khác cũng vậy, người xuất gia làm như thế, còn người tại gia, dù sinh con đẻ cái, nếu có thể khắc chế sắc dục, thì tinh vượng khí đủ, đời sau phú quý, kéo dài tuổi thọ. Còn khi tu luyện có thể khắc chế sắc dục, thì mang đến cho bản thân vô lượng phúc phận!” Hà Trừng cự dâm trời ban quan lộc Vào những năm Tuyên Hòa thời Bắc Tống, có một người tên là Hà Trừng, tinh thông y thuật, nổi tiếng khắp vùng. Tôn Sĩ Nhân trong huyện thành bị bệnh đã lâu nghe nói Hà Trừng có y thuật cao minh, bèn hỏi thăm được địa chỉ của ông, mời ông đến nhà chữa bệnh. Vợ của Tôn Sĩ Nhân dáng dấp rất xinh đẹp, trẻ trung mỹ mạo. Nàng âm thầm nói với Hà Trừng "Phu quân nhà tôi bị bệnh đã lâu, để trị liệu, tất cả những thứ đáng giá trong nhà đã cầm cố bán hết, mà bệnh vẫn chưa chữa khỏi. Tiên sinh đến khám bệnh tại nhà, thật sự là cảm tạ, nhưng không có tiền thanh toán bệnh phí và thuốc thang, tiểu nữ nguyện lấy thân báo đáp để tạ ơn". Hà Trừng sau khi nghe xong, lập tức nghiêm mặt nói "Phu nhân sao lại nói lời hồ đồ như vậy. Nhà phu nhân đã nghèo rớt mồng tơi, tôi làm nghề y cứu người, sao lại có thể nào giậu đổ bìm leo? Tôi sẽ cẩn thận chữa bệnh cho chồng của phu nhân, không mảy may lấy tiền. Xin phu nhân tự trọng, không cần ngược đãi bản thân mình". Vợ của Tôn Sĩ Nhân nghe xong vô cùng hổ thẹn, cảm kích không thôi. Đêm đó, Hà Trừng trong lúc ngủ mơ cảm thấy ông bị đưa tới một chỗ quan phủ, đại đường rộng rãi sáng tỏ, quan viên trên công đường nói với ông "Ngươi làm nghề y coi trọng đức hạnh, hơn nữa không lợi dụng người nguy nan, không ô loạn phụ nữ trinh tiết, tình cảm sâu đậm cao khiết đáng khen, làm cảm động Thần minh. Ta đặc biệt phụng ý chỉ của Ngọc Đế, ban cho ngươi chức quan, tiền thưởng năm vạn". Hà Trừng sau khi tỉnh lại cảm thấy đó chỉ là một giấc chiêm bao mà thôi, một người hành nghề y ở nơi thôn dã, làm sao có được phúc lộc gia thân, cho nên cũng không để ở trong lòng. Nửa năm sau, Đông cung Hoàng thái tử bị bệnh, các ngự y ở hoàng cung đều không thể chữa trị, bèn dán thiếp bố cáo khắp nơi tìm y sĩ cao minh trong dân gian. Hà Trừng ứng chiếu, Hoàng đế hạ lệnh triệu ông vào cung, Thái tử chỉ uống hai thang thuốc của Hà Trừng liền khỏi hẳn. Vì vậy hoàng thượng rất cao hứng, ban cho ông y chức quan lộc, hơn nữa còn ban thưởng năm vạn tiền. Lúc này, Hà Trừng chợt nhớ tới giấc mộng nửa năm trước, cảm thấy vô cùng kinh ngạc bởi lời của Thần minh quả nhiên không sai lệch. Con người từ trong sắc đạo mà sinh, cũng từ sắc đạo mà chết, đa phần đều do ma sắc tác quái. Ảnh Vision Times Lưu Lý Thuận ba năm cùng phòng không loạn Lưu Lý Thuận là người huyện Kỷ, Hà Nam thời nhà Minh, khi còn trẻ từng được một phú ông thuê, dựng một gian đường để giảng dạy kinh Phật. Phú ông đặc biệt mướn một tỳ nữ trẻ tuổi mỹ mạo, chuyên hầu hạ Lưu Lý Thuận trong việc ăn uống sinh hoạt thường ngày, lấy đó làm coi trọng và tôn kính đối với ông. Tỳ nữ sớm chiều hầu hạ bên cạnh, đến đêm thì đi ngủ cùng phòng. Đảo mắt ba năm qua đi. Lưu Lý Thuận muốn rời quê tham gia thi hội, thế là gặp phú ông chào từ biệt. Chủ nhân rất cảm kích bởi sự đóng góp của ông ba năm qua, bèn muốn đem tỳ nữ thông minh mỹ lệ kia tặng cho ông, để ông mang về phủ làm thiếp, bày tỏ sự tạ ơn. Lưu Lý Thuận trả lời "Nhận được chiếu cố ân đãi của chủ nhân, quý phủ đã chuyên thuê vị tỳ nữ này, thông minh lanh lợi, hầu hạ ta trong cuộc sống và ăn uống hàng ngày ba năm nay, bỉ nhân cảm kích vạn phần. Dù sớm chiều cùng ở một phòng, nhưng nhiều năm qua, tôi chưa hề mạo phạm nàng. Tôi là người đọc sách Thánh hiền, sao có thể vi phạm lễ chế, chưa lấy chính thất mà đã chọn thiếp sao được?" Lưu Lý Thuận cự tuyệt sự sắp xếp của phú ông, đề nghị để tỳ nữ chọn người xứng đôi vừa lứa để kết hôn, để không làm chậm trễ đại sự cả đời. Phú ông nửa tin nửa ngờ đối với Lưu Lý Thuận, nghĩ thầm "Hơn ba năm cô nam quả nữ một mình một phòng, người chứ đâu phải cỏ cây, ai có thể vô tình, Lưu tiên sinh hơn ba năm có thể thủ thân như ngọc sao?" Phú ông dặn dò phu nhân tự mình hỏi tỳ nữ tình hình thực tế. Tỳ nữ nói "Lưu tiên sinh ngày thường là người rất nghiêm cẩn và trang trọng, không nói một câu trêu chọc, cũng chưa từng có cử chỉ quá phận. Cho dù nô tỳ có thiếp thân phục thị, ông ấy cũng không có chút tưởng niệm nào, cũng chưa từng chạm vào nô tỳ dẫu một chút". Về sau trải qua nhiều mặt kiểm chứng, phú ông thăm dò được lời tỳ nữ nói là thật tình. Phú ông lúc này cảm thán Lưu tiên sinh thật là một vị chính nhân quân tử đạo đức cao thượng! Không chỉ có học vấn uyên bác, mà còn có nhân cách cao quý! Ba năm cùng phòng mà vẫn không loạn, không nhuốm bụi trần, như Thánh hiền trong trắng, khâm phục không thôi. Vào năm thứ 7 thời Hoàng đế Minh Tư Tông, Lưu Lý Thuận vào kinh thành dự thi, tên đề bảng vàng, Trạng Nguyên cập đệ, về sau Lưu Lý Thuận rất có thành tựu về học vấn, trở thành đại gia lý học. Những ai biết chuyện xưa của ông đều nói, Lưu Lý Thuận có phẩm hạnh băng thanh ngọc khiết, đây là ban thưởng của Thượng thiên đối với ông. Có rất nhiều người ngưỡng mộ sự viên mãn và thành công trong sự nghiệp của người khác. Nếu mỗi chúng ta có thể lấy lịch sử làm gương, minh bạch cách thức các vị Thần minh đối đãi hành vi và suy nghĩ của chúng ta như thế nào, thì có lẽ thành công đang ở ngay trước mắt. Lý Tuệ Theo Vision Times Sắc dục là gì? Vạn vật trên đời đều muôn màu muôn vẻ, mỗi thứ đều có sắc thái riêng. Phàm là thứ mang sắc thái đáng yêu thì ta khởi tâm tam, tìm mọi cách để đem về sở hữu. Còn những thứ mang sắc thái đáng ghét thì ta lại khởi tâm triệt phá, muốn phá hủy cho bằng được. Yêu – Ghét chính là hai mặt của tâm dục. Dục tuy nhiều nhưng không nằm ngoài 5 thứ là tiền tài, sắc đẹp, danh vọng, ăn uống, ngủ nghỉ; tựu chung là ham muốn thôi thúc trong lòng, khiến ta không kìm được mà phải hành động để thỏa mãn. Thông thường, khi nói về sắc dục, người ta thường nhấn mạnh tới tình ái si mê, ân ái thâm tình. Thông thường, khi nói về sắc dục, người ta thường nhấn mạnh tới tình ái si mê, ân ái thâm tình. Sắc dục cũng có thể là lòng ham muốn đối với tất thảy những hình sắc vừa mắt và nhân sinh quan của người nhìn, từ ngoại hình nam tử, nữ tử đến các bảo vật vô tri vô giác như vàng bạc, châu báu hay thiên nhiên cây cỏ như hoa lan, hoa đào,… Đam mê sắc dục là tự phá hoại đời người, là phàm phu tục tửu tự dìm mình xuống vũng bùn, mê muội không dứt được. Đức Phật ví họ như những đứa trẻ dại khờ, chỉ vì tiếc rẻ một chút mật ngọt trên lưỡi dao sắc bén, đưa lưỡi liếm mà phải chịu họa dau đớn. Sự nguy hiểm khi tâm sắc dục Nói về sự nguy hiểm khi tâm sắc dục, trong Kinh Tăng Chi Anguttara Nikàya có đoạn sau Đức Phật đã nhìn tỏ và nhận biết một cách đúng đắn khi dùng chánh tri kiến, tức ý thức suy tư về sắc dục cả nội tâm và ngoại tâm. “Một thời Thế Tôn trú tại Sàvatthi, rừng Jetavana, tại khu vườn ông Anàthapindika. Tại đấy, Thế Tôn bảo với các Tỷ-kheo rằng – Này các Tỷ-kheo! – Thưa vâng, bạch Thế Tôn! Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói – Ta không thấy một sắc nào khác, này các Tỷ-kheo, xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn ông như sắc người đàn bà. Này các Tỷ-kheo, sắc người đàn bà xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn ông. Ta không thấy một tiếng nào khác, này các Tỷ-kheo, xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn ông, như tiếng người đàn bà. Này các Tỷ-kheo, tiếng người đàn bà xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn ông. Ta không thấy một hương… một vị… một xúc nào khác, này các Tỷ-kheo, xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn ông, như hương… vị… xúc… người đàn bà. Này các Tỷ-kheo, xúc người đàn bà xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn ông. Ta không thấy một sắc nào khác, này các Tỷ-kheo, xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn bà như sắc người đàn ông. Này các Tỷ-kheo, sắc người đàn ông xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn bà. Ta không thấy một tiếng… một hương… một vị… một xúc nào khác. Này các Tỷ-kheo, xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn bà, như tiếng… hương… vị… xúc người đàn ông. Này các Tỷ-kheo, xúc người đàn ông xâm chiếm và ngự trị tâm người đàn bà…” Có thể thấy, Đức Phật đã nhìn tỏ và nhận biết một cách đúng đắn khi dùng chánh tri kiến, tức ý thức suy tư về sắc dục cả nội tâm và ngoại tâm. Ngài đã chỉ dạy cho đệ tử xuất gia và tại gia về sự nguy hiểm của tâm ái luyến sắc dục, để đệ tử biết mà tránh xa nó. Ngài đã chỉ ra rằng, sắc dục khởi sinh là khi sáu căn mắt, tai, mũi, miệng, thân, ý tiếp xúc với sáu trần sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp rồi được nhận biết trên sáu thức sắc thức, thanh thức, hương thức, vị thức, xúc thức và ý thức. Ngoại tâm sắc dục là khi tiếp xúc với người khác phái, 6 căn này của mỗi người sẽ nảy sinh tâm tư ham thích dục lạc, thể hiện sự thích thú, đam mê sắc dục. Cũng bởi vậy nên Đức Phật đã dạy bài kệ sau “Với mắt cúi nhìn xuống, Chân đi không lưu luyến, Sáu căn khéo hộ trì, Tâm ý khéo chế ngự, Không đầy ứ rỉ chảy, Không cháy đỏ bừng lên” Để tâm không khởi sắc dục, ta phải khéo léo giữ gìn phòng hộ sáu căn, tâm ý không được dễ dàng buông lơi, phóng túng. Nội tâm sắc dục là tâm tư, ý nghĩ của một người luôn nghĩ mãi về những ham muốn, về sắc dục, từ đó thể hiện qua hành động, qua ngôn ngữ khi giao tiếp, tiếp xúc với người khác phái. Tâm sắc dục có một sức mạnh mãnh liệt, cuốn hút tâm trí con người đến thế. Người theo đuổi sắc dục không biết chán chẳng khác nào người uống nước muối, càng uống lại càng khát. Người theo đuổi sắc dục không biết chán chẳng khác nào người uống nước muối, càng uống lại càng khát. Sắc dục làm cho thân thể nhanh tàn cỗi, tâm trí nhanh bệnh hoạn, cứ như vậy mà chất chứa thêm nhiều phiền não, khổ đau. Vì sắc dục mà một người hiền lương có thể trở thành tướng cướp, một đứa con hiếu thuận có thể trở nên ngỗ nghịch, một người chồng tốt, vợ đảm có thể đánh mất bản thân mà phá vỡ sự thủy chung son sắt, gia đình ly tán. Ngay cả một cặp vợ chồng hạnh phúc thương yêu, son sắt thủy chung, chăm sóc quan tâm lẫn nhau, có hạnh phúc đến mấy thì cũng chỉ tới được trăm năm, bởi ai rồi cũng chết, sao tránh được quy luật vô thường. Cái hạnh phúc ấy chỉ là thứ hạnh phúc tạm thời, mong manh, khó có thể coi là vĩnh cửu, trường tồn. Tâm sắc dục nên con người mới phải chịu muôn ngàn nỗi khổ đau, vì vậy mà con người phải trôi lăn trong cõi sinh tử luân hồi. Vì vô minh mà con người không nhận ra sự thật của khổ đau, cư thế chạy theo vòng luẩn quẩn tham thú sắc dục. Người nào còn ham thích, còn đam mê sắc dục, sẽ không thể nào tu hành giải thoát được. Bàn về tâm sắc dục trong đạo Phật Khi xưa, Đức Phật còn đang là Thái tử, Ngài từng sống sung sướng giàu sang. Ngài có một người vợ đẹp, giữa Thái tử và công chúa Da Du Đà La không bao giờ xảy ra tranh cãi hay bất đồng, mà hai người sống yêu thương nhau, thông cảm cho nhau. Hai người vừa là vợ chồng, vừa là đôi bạn tri âm tri kỷ với nhau. Nhưng không vì đó mà Thái tử đam mê đắm say. Ngài còn suy tư tới những vấn đề khác, thao thức về hạnh phúc tạm bợ của 5 điều dục lạc danh công danh, sự nghiệp, lợi lợi dưỡng, cung kính, sắc sắc dục, thực thực phẩm, thùy ngủ nghỉ. Chính 5 điều này đã chi phối, tác động tới thân tâm mỗi người. Ngài còn suy tư đến sanh là khổ, già là khổ, bệnh là khổ, chết là khổ, sầu, bi, ưu, não là khổ… nhận thấy đó là nguy hiểm thì Ngài đã dũng cảm rời bỏ hoàng cung, rời xa vợ đẹp, con thơ để vào rừng sâu đi tìm chân lý. Ngài có trí nên đã nhận rõ, giác ngộ được những điều này là khổ nên đã từ bỏ tất cả sự giàu sang, sung sướng để xuất gia, để làm chủ được những thói hư, tật xấu nguy hiểm. Đạo Phật chỉ ra rằng, vị ngọt cuộc đời là thứ hạnh phúc mong manh, sáu căn và sáu thức mà con người có được đều do duyên sinh, vô thường. Tất thảy mọi thứ trên đời đều phải thay đổi, không có cách nào lưu giữ trường cửu, dù là điều tốt hay xấu, dù là hạnh phúc hay bất hạnh. Giáo pháp nhà Phật đã vạch trần bản chất của sắc dục, rằng nó là thứ mong manh, tựa phù du cát bụi, chợt đến chợt đi, không thể nắm bắt được. Đức Phật dạy rằng, muốn hiểu rõ tâm can, không chiều theo cái tâm sắc dục thì phải quán thân bất tịnh. Bởi thân thể ta thực chất rất hôi thối, ô uế, chứa đầy những thứ bất tịnh như máu, mủ, mồ hôi, đàm,… được bao bọc bởi một lớp da, cũng chẳng khác gì một túi da phàm thường. Ngài cũng dạy rằng, thân này không phải là Ta, của Ta, hay bản Ngã của ta; mà thân này do vô minh nghiệp tạo nên, hình thành thân tứ đại đất, nước, lửa, gió. Thân tứ đại nên không có thực, do nhân duyên hợp lại, hình thành cái thân ngũ uẩn, dù có yêu thương, đắm say thế nào, thì sau này cũng không thoát khỏi quy luật sinh lão bệnh tử, rồi cũng mắc bệnh, già đi rồi chết. Con người muốn không còn phiền não, khổ đau, muốn được giải thoát thì phải hiểu rõ sự nguy hiểm của tâm sắc dục, suy tư để thấu hiểu đúng đắn, nhận ra chân lý của cuộc sống này là quy luật vô thường. Càng là người tu hành theo đạo Phật càng không thể có tâm niệm tà dâm, khởi sinh ý tưởng dâm dục. Nếu tâm còn chút sắc dục, tà dâm thì khó có thể vượt khỏi tam giới, vẫn lưu chuyển mãi trong cõi sinh tử luân hồi. Tâm sắc dục là gốc rễ của sinh tử, nếu đoạn trừ được tà dâm sắc dục thì mới có thể giải thoát khỏi Tam giới, được chứng quả Phật. Tâm sắc dục tạo nghiệp gì? Người có tâm sắc dục là những người tham lam say mê những thứ danh lợi, dục vọng hão huyền, như vậy sẽ bị nhận quả báo tham dục không chán, tâm thế không an. Văn Xương Đế từng nói rằng “Thiên đạo họa dâm, kỳ báo thậm tốc. Nhân chi bất úy, mộng mộng vô tri. Cẩu hành kiểm chi bất tu, tức tai ương chi lập chí…”, hàm ý rằng Thiên trượng thường giáng họa những kẻ háo sắc, tham dâm, báo ứng thường đến rất nhanh. Những kẻ ngốc coi đó như giấc mộng mà điên đảo vô tri, không biết thế nào là sợ hại, phóng túng bản thân, không tự kiểm điểm thì sẽ chuốc lấy tai ương. Lạc thú từ sắc dục, tà dâm chỉ là nhất thời, nhưng nghiệp lực để lại thì to như núi. Đam mê sắc dục là tự phá hoại đời mình, bởi sắc dục hại đời, hại người hơn cả thú dữ, hơn cả nước lũ cuồn cuộn. Sắc dục khiến con người mê muội, khiến con người làm việc xấu ác, tạo ra tai họa nghiệp ác nhiều kiếp sau này, phải chịu trầm luân khổ sở khó lòng thoát khỏi. Lạc thú từ sắc dục, tà dâm chỉ là nhất thời, nhưng nghiệp lực để lại thì to như núi. Những người phạm tội tà dâm, kẻ thì mất mạng, kẻ lại mất chức mất quyền, người thì hủy hoại gia đình. Một người có mệnh phú quý mà phạm tội tà dâm cũng có thể trở nên khốn khổ, lao đao. Một người có mệnh hưởng thọ, phúc lộc nhưng phạm tội tà dâm, có thể nhận quả báo tật nguyền, tuyệt tự. Thứ bảy, 10/06/2023 1533 GMT+7 ĐCSVN – Mối quan hệ gần gũi, tin cậy giữa các lãnh đạo, các cấp, các địa phương hai nước Việt Nam – Nhật Bản là nền tảng vững chắc cho việc tăng cường và làm sâu sắc hơn nữa quan hệ hợp tác hữu nghị giữa hai nước. Ngày 9/6, tại Đại sứ quán Việt Nam tại Nhật Bản, Đại sứ Phạm Quang Hiệu đã tiếp và làm việc với Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật - Việt do ông Nikai Toshihiro, Chủ tịch Liên minh dẫn đầu, với sự tham dự của các thành viên của Ban Lãnh đạo Liên minh, các nghị sỹ Quốc hội, lãnh đạo địa phương và lãnh đạo một số tập đoàn lớn của Nhật Bản. Tại buổi tiếp, Đại sứ Việt Nam tại Nhật Bản Phạm Quang Hiệu đánh giá cao những đóng góp to lớn của Chủ tịch Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật – Việt Nikai và các thành viên của Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật - Việt cũng như những bạn bè thân thiết của Việt Nam cho sự phát triển mạnh mẽ của quan hệ hai nước thời gian qua, đặc biệt là các nỗ lực thúc đẩy các hoạt động hợp tác kinh tế, giao lưu văn hóa, giao lưu nhân dân và nghị sỹ Quốc hội hai nước. Đại sứ Phạm Quang Hiệu nhấn mạnh các mối quan hệ gần gũi, tin cậy giữa các lãnh đạo, các cấp, các địa phương là nền tảng vững chắc cho việc tăng cường và làm sâu sắc hơn nữa quan hệ hợp tác hữu nghị Việt Nam - Nhật Bản. Đại sứ Phạm Quang Hiệu cũng trao đổi với Chủ tịch Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật – Việt Nikai về các nhiệm vụ ưu tiên trên cương vị Đại sứ Việt Nam tại Nhật Bản trong thời gian tới, đặc biệt trong 6 tháng cuối năm 2023 với nhiều hoạt động kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt – Nhật. Chủ tịch Nikai nhắc lại những kỷ niệm tốt đẹp trong chuyến thăm vừa qua tới Việt Nam của đoàn Liên minh Nghị sĩ Hữu nghị Nhật Bản – Việt Nam do ông dẫn dầu với sự tham dự của các nghị sĩ Quốc hội và Lãnh đạo địa phương, doanh nghiệp Nhật Bản; bày tỏ cảm ơn sự tiếp đón vô cùng nồng hậu và ấm áp của các nhà lãnh đạo và các địa phương Việt Nam nơi đoàn tới thăm. Chủ tịch Nikai cũng cam kết cá nhân ông và các thành viên của Liên minh Nghị sĩ Hữu nghị Nhật-Việt sẽ hỗ trợ hết sức mình để Đại sứ hoàn thành tốt nhiệm vụ, thúc đẩy quan hệ hai nước. Chủ tịch Nikai và các thành viên tham dự sự kiện cũng trao đổi các biện pháp để thúc đẩy quan hệ hai nước trên các lĩnh vực như hợp tác nông nghiệp, đặc biệt là đầu tư và chuyển giao công nghệ, thúc đẩy nhập khẩu các sản phẩm nông sản của Việt Nam, mở cửa cho hàng hóa nông sản của hai nước được tiếp cận thị trường của nhau, trước hết là quả bưởi da xanh của Việt Nam và quả nho của Nhật Bản, hợp tác địa phương, du lịch, giáo dục, lao động, cải cách tư pháp, xây dựng đô thị thông minh, năng lượng... Lãnh đạo hai tỉnh Yamanashi và Wakayama cho biết sẽ cử đoàn tới Quảng Bình và Phú Yên để tìm kiếm cơ hội hợp tác đầu tư, kinh doanh và thúc đẩy giao lưu nhân dân. Nhân dịp này, Đại sứ Phạm Quang Hiệu đã trân trọng chuyển quà của Thủ tướng Phạm Minh Chính tới Chủ tịch Nikai./.PV Theo ĐSQ Việt Nam tại Nhật Bản Dưỡng sinhDưỡng đứcDưỡng tâm Trong lịch sử Việt Nam, vua Lê Tương Dực ban đầu được ngợi ca là “thông minh xứng đáng bậc chí tôn, sáng suốt làm gương cả nước” Đại Việt sử ký toàn thư. Nhưng về sau, vua đắm chìm trong nữ sắc, ăn chơi truỵ lạc, cuối cùng mất ngôi, chết ở tuổi 21. Hậu thế chỉ còn nhớ đến Tương Dực Đế với cái tên “Vua Lợn”. Sắc dục là mối hoạ loạn của bậc đế vương, là “mê hồn hương” làm hao phí sinh mệnh, tổn hại phúc đức và vấy bẩn tâm hồn. Ngược lại, giảm thiểu sắc dục là bí quyết dưỡng sinh, dưỡng đức, dưỡng tâm mà cổ nhân truyền lại cho hậu thế. Dưỡng sinh Thời nhà Tống có Bao Hoành Trai thân thể cường tráng, tinh lực hơn người, năm ông 85 tuổi còn được bái làm tể tướng. Quyền thần Giả Tự Đạo cho rằng ông ắt hẳn có diệu thuật dưỡng sinh nào đó, bèn tới thỉnh giáo ông. Bao Hoành Trai nói rằng “Tôi có một bài thuốc hoàn tử, là bài thuốc bí truyền không truyền ra ngoài”. Giả Tự Đạo nóng lòng hỏi là thuốc hoàn tử gì, Bao Hoành Trai thong dong nói rằng “Là do ta may mắn uống viên ngủ một mình đã 50 năm rồi!” Những người ngồi tại đó lúc bấy giờ đều cười sảng khoái. Sắc dục quá độ khiến người ta hao tổn tinh huyết, tinh thần mệt mỏi. Kiêng kỵ sắc dục tạo thành thói quen sinh hoạt lành mạnh, có tác dụng rất tốt với việc dưỡng sinh. Khổng Tử nói “Thời niên thiếu khí huyết chưa đầy đủ, nên cấm kị nữ sắc”. Trương Tam Phong – ông tổ của Thái Cực – cũng từng khuyên Minh Thành Tổ “Tịnh tâm ít dục sẽ trường sinh”. Dưỡng đức Địch Nhân Kiệt là một danh tướng triều Đường. Thời Địch Nhân Kiệt còn trẻ, phong thái tao nhã quý phái, mặt mũi thanh tú, tướng mạo khôi ngô. Trên đường đi thi, ông thuê một căn phòng nhỏ. Đêm khuya tĩnh lặng, ông chong đèn đọc sách, đột nhiên một thiếu phụ kiều diễm bước vào phòng. Hóa ra là con dâu chủ nhà trọ, nàng mới kết hôn không lâu nhưng chồng nàng đã qua đời, ban ngày gặp Địch Nhân Kiệt tuấn tú phi phàm, xuân tình thức dậy khó kiềm chế bản thân, nàng đợi đến canh thâu mượn cớ xin lửa tới dẫn dụ Địch Nhân Kiệt. Địch Nhân Kiệt Wikimedia. Địch Nhân Kiệt dù biết được nguyên do nàng tới, nhưng vẫn không hề động tâm, còn rất thiện ý mà rằng “Thấy nàng kiều diễm mỹ lệ rung động lòng người, khiến ta nhớ tới lời của lão hòa thượng”. Cô gái hiếu kỳ dò hỏi xem đó là lời nói gì, Địch Nhân Kiệt mượn cớ đó mà dẫn dắt nàng rằng “Trước khi đến Kinh thành, ta tá túc trong chùa đọc sách, lão hòa thượng trong chùa nhìn tướng mạo của ta, mà cảnh báo ta rằng Tướng mạo thí chủ đường bệ, tương lai ắt có tin vinh hiển phú quý. Nhưng phải nhớ kỹ, nhất thiết không được tham sắc phạm dâm, bằng không tiền đồ sẽ bị hủy hết’. Ta nói Mỹ nữ xinh đẹp ai ai cũng thích, làm thế nào mới có thể ước chế loại dục niệm này?’ Lão hòa thượng dạy ta rằng Khi thí chủ gặp giai nhân diễm lệ, dục niệm nổi lên, nếu coi giai nhân đó như hồ ly tinh hút máu người, như độc xà quỷ quái; coi diện mạo thanh tú diễm lệ của nàng như kẻ ốm nặng vàng vọt, xấu xí, tựa như mặt quỷ vậy, hình dung làn da, ánh mắt mê hồn của nàng như người sắp chết, mặt mũi tái mét, xám xịt, mặt rỗ tổ ong; hình dung dáng vẻ yểu điệu của nàng như máu mủ hôi tanh, lở loét thối rữa, vô số ruồi nhặng bâu đầy, khiến người ta phải bịt mũi bước đi; chỉ cần giao hợp với cô ấy, thí chủ không chỉ bị hút hết tinh huyết, tinh khí khô kiệt, mà bách bệnh thâm nhập, bản thân phải chịu đựng nỗi dày vò của ma bệnh. Nếu có thể hình dung như vậy, niệm dâm lửa dục sẽ lắng lại như tảng băng lạnh vậy’. Lời dạy bảo của lão hòa thượng ta vẫn luôn ghi nhớ trong tâm. Cho nên vừa rồi mới thấy dung nhan, dáng vẻ diễm lệ khiến người ta động lòng của nàng, chính là lúc lửa dục vọng của ta nổi lên, thì lời của lão hòa thượng lập tức vang vọng bên tai. Ngọn lửa dục vọng đang hừng hực lập tức tắt ngấm. Nàng có thể gìn giữ thủ tiết, cũng rất khó nhưng đáng quý, đừng nên vì cảm xúc nhất thời mà bại hoại danh tiết của nàng. Hơn nữa trên nàng còn có phụ mẫu đã cao tuổi, dưới còn cậu con trai nhỏ tuổi, đều cần nàng đảm đương chăm sóc. Nếu ta và nàng gian dâm, mà nàng đi theo ta, phụ mẫu và con trai nàng sẽ mất đi chỗ dựa. Đức hạnh thủ tiết của người phụ nữ thời xưa luôn được người đời ca tụng, như Hàn Cửu Anh, do sợ gặp phải kẻ hiếu sắc sàm sỡ gian dâm mà dùng dao cắt mũi mình; lại như phu nhân của Cao Trung Cử gặp phải quỷ sắc dục, đã dùng cán gương đâm mù hai mắt, hủy hoại dung nhan nhằm bảo toàn trinh tiết. Còn có rất nhiều tiết phụ vì giữ gìn trinh tiết mà có người thì nhảy xuống giếng tự tử, có người dùng dầu nóng tự hủy hoại dung nhan, dùng mọi cách để chắc chắn có thể bảo toàn sự trong sạch của mình”. Người thiếu phụ nghe xong lời của Địch Nhân Kiệt thì nước mắt tuôn rơi, cảm tạ mà rằng “Cảm tạ đại đức của ân công, ngài không chỉ giúp ta giữ gìn trinh tiết, lại còn dạy ta cách kiềm chế dục vọng. Từ nay về sau ta nhất định lòng như nước phẳng lặng, thanh khiết như nước, như ngọc, kiên trì thủ tiết, để đền đáp lời giáo huấn hôm nay của ân công”. Sau đó cảm tạ ông vài lần mới cáo từ. Cổ nhân tin rằng “Có đức mặc sức mà ăn”, coi đạo đức là cội nguồn của mọi điều tốt đẹp trong cuộc đời con người, như thân thể an khang, công thành danh toại, gia đạo yên vui, cửa nhà sung túc. Thế nên, các bậc cổ Thánh tiên Hiền đều khuyên con người dưỡng đức, tích đức. Mà trong số các hành vi tổn đức, thì dâm dục đứng đầu. Bởi thế, để dưỡng Đức không gì bằng tránh xa dâm dục. Dưỡng tâm Trong “Duyệt Vi Thảo Đường Bút ký” của quan đại thần, học giả Kỷ Hiểu Lam thời nhà Thanh có một câu chuyện như sau Có một tăng nhân người Chiết Giang lập chí tinh tấn tu hành, ông thề không sợ gian nan khốn khổ, nhất định phải tu thành chính quả. Ông trước nay không hề nằm xuống ngủ, mà đều ngồi trên ghế dài chợp mắt một lúc, sau khi tỉnh dậy lại tiếp tục khổ tu. Một đêm nọ, có một cô gái diễm lệ tới bên vị tăng nhân Chiết Giang. Vị tăng nhân biết rằng đó là quỷ, liền nhắm mắt đả tọa, không nghe không nhìn những trò trêu ghẹo của ả. Cô nàng xinh đẹp đã giở mọi thủ đoạn quyến rũ nhằm mê hoặc vị tăng nhân, nhưng tâm vị tăng nhân rất chính, cô gái xinh đẹp cuối cùng cũng không thể lại gần chiếc ghế dài. Sau đó đêm nào cô gái xinh đẹp cũng đến, dù cho cô ả có giở thủ đoạn gì, trước sau gì cũng không thể khiến vị tăng nhân động lòng. Cô gái xinh đẹp không còn cách nào, đành đứng ở một nơi cách vị tăng nhân rất xa mà rằng “Định lực của huynh cao như vậy, ta quả thực nên đoạn tuyệt với những vọng niệm. Huynh đã ở cảnh giới của bậc thiên nhân Đao Lợi Thiên, biết rằng gần ta nhất định sẽ bại hoại Đạo, cho nên nhìn ta như hổ sói. Nếu huynh nỗ lực đạt được cảnh giới Phi Phi Tưởng Thiên, vậy thì dù cho da thịt có chạm vào người, huynh cũng sẽ không có cảm giác, như ôm tuyết lạnh vậy. Nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ như nhìn thấy cát bụi, sẽ không vì sắc mà động lòng. Nếu tu đến cảnh giới Tứ Thiền Thiên, vậy thì dù hoa có tự soi mình vào trong gương, gương cũng không biết đến hoa, trăng tự in mình xuống nước, nước cũng không biết tới trăng, đã thoát khỏi sắc. Còn đến cảnh giới của chư vị Bồ Tát thì hoa đã không còn là hoa, gương cũng không còn là gương nữa, trăng không còn là trăng nữa, nước không còn là nước nữa, chính là vô sắc, rời xa hay không là do tự thần thông của mình, không thể tưởng tượng được. Nếu huynh dám để ta lại gần, mà thực không dao động, vậy thì ta sẽ nhất tâm quy y như Ma Đăng Già Nữ, không đến quấy rầy A Nan nữa”. Vị tăng nhân Chiết Giang nghĩ rằng đạo lực của mình đủ để thắng tà ma, nên thản nhiên đồng ý. Kết quả là cô gái xinh đẹp có thể lại gần ôm ấp vuốt ve, cuối cùng đã hủy đi giới thể của vị tăng nhân. Vị tăng nhân hối hận đã muộn, vô cùng thất vọng mà chết đi. Trong văn hoá truyền thống, cả Phật gia và Đạo gia đều cho rằng mọi hoạ phúc của con người khởi nguồn từ cái Tâm. Đặc biệt là những người tu luyện, điều họ giữ gìn, bảo trì không phải là danh tiếng hay tài lộc trong thế gian con người, mà chính là Đạo Tâm thuần khiết. Nếu cái Tâm này bị sắc dục ô nhiễm, thì công lao tu hành đã đổ sông đổ biển rồi. Vậy nên có câu “Thà khuấy động nước nghìn sông, chứ không được làm động lòng người tu Đạo!” Thanh NgọcTham khảo Minh Huệ Net Your browser does not support the video tag. Please upgrade to lastest version Ad will display in 09 seconds

sắc dục là tử quan